Nhật ký đi làm 1
Tuần đầu tiên của tháng mới khá mệt mỏi. Hai ngày vừa rồi, mình làm 2 ca liên tục. Chiều thứ 6, đang làm thì mất điện, phải đăng ký ca muộn, nên phải chờ đến 7h mới bắt đầu làm ca tối, không kịp ăn gì, gọi cho khách mà cái đầu đau kinh khủng luôn, thỉnh thoảng như bị "chập", cứ nói nhầm vài câu.
Chiều qua thì phải làm việc hết công suất luôn. Vừa vào làm là gọi như điên cho hơn 50 khách hàng đặt hẹn của những hôm trước, sau đó xử lý nốt 32 khách hàng của ca chiều. Cái đầu lúc đấy chả nghĩ được chuyện gì khác ngoài chuyện gọi cho khách và thỉnh thoảng để ý xem có bác nào đi ra ngoài không thì mình còn đi cùng. Lý do là WC ở nhà bên cạnh, đi ra ngoài phải có thẻ mới mở được cửa, mình thì chưa có thẻ, nói nhiều nên uống nước nhiều, uống nhiều thì lại... :D Đến ca tối, gọi nhẹ nhàng hơn 30 khách hàng, vừa gọi vừa buôn dưa lê với "bạn" 91 bên cạnh, lúc đầu thấy bạn ấy có cách trao đổi với khách hàng rất thú vị, về sau nói chuyện với bạn ấy, thấy cũng rất thoải mái và thú vị.
Tối qua có 1 khách hàng rất đặc biệt. Anh ấy ở Từ Liêm, chắc là còn khá trẻ, nhưng hơi gà, Win bị mất crack thì anh ấy lại bảo là virus làm hiển thị thêm 1 dòng chữ ở dưới góc phải màn hình. Mình hỏi có phải màn hình bị đen nữa không, anh ấy bảo có, thế là như bắt được sóng, anh ấy cứ bảo là: em biết thì giúp anh đi, máy của tổng đài gọi miễn phí mà lo gì, hay là đang trong giờ làm việc thì không gọi được, thế hết giờ gọi lại giúp anh nhá,... Anh ấy nói như máy khâu làm cho mình phải 1 lúc mới chen được vào. Cuối cùng thì mình cũng gạt được cái vấn đề đấy và thuyết phục anh ấy mua thẻ. Đang vui thì anh ấy lại hỏi về thẻ bộ 2 là gì, thế là lại mất hơn 5 phút giải thích :)) Bình thường thì chắc mình bực mình rồi đấy, nhưng hôm qua đang vui vì bán được hàng, anh ấy thì đúng là không hiểu nên mới hỏi, nói chuyện thì khá thoải mái và vui vẻ nên mình cũng thoải mái trao đổi. Nhưng mà anh ấy làm mình phải gọi 3 cuộc, cuộc nào cũng trên 5 phút, không biết có bị kiểm tra không.
Đi làm mới biết thêm nhiều thể loại khó đỡ. Quản lý thì mỗi người nói một kiểu, mang tiếng là quản lý mà hướng dẫn mình thì có khi lại hướng dẫn sai. Khách hàng cũng có đủ thể loại. Đừng bảo là gặp người Thanh Hóa, Hà Tĩnh, Nghệ An hay vùng cao thì khó bán nhá. Hai hôm vừa rồi mình bán được thẻ cho khách hàng ở Thanh Hóa, Hà Tĩnh và Lào Cai khá dễ dàng nhá. Thích nhất khách hàng ở Lào Cai, và đặc biệt kết cái câu trả lời của anh ấy.
- Anh làm ở bộ phận nào của công ty ạ?
- Anh là...giám đốc.
- Anh có lấy hóa đơn không ạ?
- Anh không lấy đâu, cứ gửi thẻ về cho anh, có đáng gì đâu mà phải hóa đơn.
-Cảm ơn anh. Em chào anh.
- Uh, cảm ơn em. Chào em.
Anh ấy quyết định mua thẻ rất nhanh gọn và dứt khoát, nói chuyện thì rất lịch sự nữa. Hình như đây là lần đầu tiên mình gặp một khách hàng có tiền, không cần thuyết phục dài dòng mà đã đồng ý mua luôn, lại không hách dịch mà lại rất thân thiện như thế. Giá mà ngày nào cũng gặp được chục người như anh thì tốt quá kaka.
Một khách hàng nam ở Hà Tĩnh thì lúc đầu quyết định không mua, mình thuyết phục một lúc lại mua luôn thẻ 2 năm, may quá :D Hôm qua còn gặp một chị ở Bắc Ninh, cứ tưởng không bán được vì chị ấy bảo 2 tuần nữa mới ở nhà. Cuối cùng thuyết phục chị ấy bảo Bố nhận giúp, thế là lại bán được. Khác hẳn cái đôi vợ chồng cũng ở Bắc Ninh, gọi điện thì vợ nghe máy, đồng ý mua nhưng nói chuyện thì dài dòng, không rõ ràng. Lúc mình gọi lại gặp ông chồng để xác nhận đấy có phải vợ ông ấy đặt hàng không thì ông ấy gắt gỏng, quát mình là: Mày nói nhanh lên! Mình cũng bực mình, hỏi đúng 1 câu rồi tắt máy luôn.
Nhiều người chả biết có tiền có quyền không, lúc đầu mình chào thì "vâng, em chào anh", biết mình ở bên chăm sóc khách hàng cái là lên giọng, rồi bắt đầu chê bai, chửi té tát hết cả lên cứ như mình mắc nợ người ta không bằng. Có những người không mua nhưng cứ hẹn đi hẹn lại làm mình phải mất nhiều thời gian gọi lại.
Nói chung hôm qua khá mệt nhưng mà rất vui. Càng ngày mình càng bán được nhiều thẻ. Cứ đà này thì toẹt vời ông mặt trời :))